Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

Hà Nội em



Thèm một vòng tay ấm...
Thèm một tiếng nói quen...
Thèm những quan tâm rất vội...

Hà Nội những ngày hanh hao, em phong phanh trong gió lạnh đầu mùa, trôi mãi những dòng cảm xúc riêng mang, lang thang hai miền quên nhớ và bơ vơ trong chính tình yêu của mình...

Hà Nội lặng thinh... đêm dài em trăn trở
Hà Nội ồn ào... ngày gió em vụn vỡ những giấc mơ

Với em tự bao giờ, Hà Nội vẫn là một miền đất xa lạ thế thôi... con đường em đi qua... quán cafe em ngồi... những bước đi rất vội... những yêu thương mong manh...

Em

Lạc

Uh! Từ lâu rồi tên blog em là Cỏ

Cỏ

Vẫn đi hoang

Bây giờ là 5 giờ sáng, Hà Nội lạnh quá...

Hà Nội không có anh, Hà Nội chỉ có em mong manh trong căn phòng nhỏ, thao thức nghe tiếng gió, co ro trước mỗi bước đi của thời gian... Đến thơ cũng gập ghềnh, những dòng em viết trở nên khó bảo, loanh quanh và rời rạc. Có phải em quá lạnh rồi không?

Em chạy trốn cô đơn lại va vào cay đắng
Chạy trốn bão giông tìm một ngày phẳng lặng
Đâu biết bình yên không có chỗ cho mình :)!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét